Anh đã chiến đấu, CHIẾN ĐU và CHIẾN ĐẤU, và đến khi cuộc chiến thắng lợi, anh vẫn CÒN SỐNG! Sự dũng cảm của anh đã góp phần mang lại chiến thắng, vị tướng chỉ huy đã thán phục anh và quyết định thăng cấp và thưởng cho anh các huy chương về lòng trung thành và dũng cảm. Bà không sống trong sự chăm sóc của cha mẹ mà lớn lên trong tình thương của ông bà. Tuy nhiên, anh luôn cố gắng lấy lại tinh thần của mình và đón những người khách với gương mặt tươi cười của mình.
Vì thế, ông tuyên bố rằng ông mới là nhà phát minh thực sự của máy điện thoại. Anh được huấn luyện trong điều kiện hết sức khắc nghiệt :học sanh bị đánh đập và bỏ đói nều không làm theo lệnh. Để các cơ bắp của chúng ta phát triển, chúng ta phải luyện tập.
Sau đó, vì không nhất trí với họ, ông đã thuê chỗ để mở cửa hiệu nhỏ trên Đại lộ Rizal và một cửa hiệu khác cũng được mở sau đó ở Carriedo, cửa hiệu này thuộc sở hữu của chính ông và vẫn kinh doanh giày. Hãy hình dung xem khi cả dân làng biết được sự thật, họ đã cảm thấy xấu hổ đến mức độ nào. Người chủ cửa hàng rất đỗi kinh ngạc Sau đó, lương của ông được tăng lên 800 bath rồi 1000 bath( 26 đo la ) một tháng.
Năm 1952, ông thành lập daonh nghiệp xuất nhập khẩu và sản xuất xà bông ở Jakarta và sau đó mở rộng hoạt động sang ngành dệt và ngân hàng. Dù chỉ học ở trường ba tháng, ông đã trở thành một nhà phát minh vĩ đại nhất mọi thời đại. Tôi thật sự hi vọng rằng bạn không phải một người trong số họ.
Nhưng tiếc thay, đôi khi người ta lại hiểu nó một cách quá máy móc. Nếu bạn có bằng cấp, bạn là người thành công. Nhưng không có gì đáng sợ cả bởi vì đó là một phần của quá trình tiến hóa và phát triển.
Nếu bạn tiếp tục làm những gì bạn vẫn làm, bạn sẽ vẫn đạt được những gì bạn thường đạt. Thậm chí tôi còn nghĩ đến việc di cư vì không còn mặt mũi nào gặp người khác. Mới đây, tôi được nghe nói là nó đã trở nên phổ biến đến nỗi người ta sẽ “xuất khẩu” nhân vật Ông Kia-Su sang nhiều nước trên thế giới.
Không biết làm gì, sau khi nghe lời khuyên của người bạn thân của mẹ, bà quyết định trốn sang Thái Lan, nơi 4 người dì của bà đang sinh sống. Dương Tử Quỳnh, còn được biết dưới cái tên Michelle Yeoh, sinh ra tại Ipoh, một thị trấn ở Malaysia . Những gì còn lại trên khuôn mặt anh là vô số những vết sẹo và phải nói là không thể cắt bỏ được nữa.
Lấy ví dụ ,nếu ta là người kéo xe -liệu ta kiếm được bao nhiêu và đi được bao xa trong cuộc đời mình?(Một người kéo xe là một người kiếm sống bằng cách kéo hoặc đạp một chiếc xe 3 bánh để chở người ta từ nơi này đến nơi khác). Một bữa nọ, lúc sắp xếp lại sách vở, tôi tình cờ gặp lại quyển sách “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu”. Công ty lại phá sản một lần nữa vào năm 1925.
Chúng ta sẽ làm gì nếu mình đã kiên trì ,đã đem hết khả năng sẵn có ra mà vẫn thất bại?Nói cách khác,nếu tất cả mọi sự đều thất bại thì sao?Dù rằng phần viết về cách làm thế nào để đương đầu với thất bại đề cập trong chương 14 đã đưa ra nhiều cách để vượt qua thất bại ,tôi cũng xin chia sẻ với bạn khía cạnh rất quan trọng này nếu điểu nói trên xảy ra với chúng ta. Lúc ban đầu họ đã có những cái gì để đổi lấy những của cải vật chất? Hãy suy ngẫm về điều này. Bè lũ 4 tên sau cùng bị lật đổ rồi Đặng trở thành “Tân Hoàng đế”.
Tình cờ, nhiều hoạt động của tôi lại liên quan đến việc tổ chức các buổi hội họp, các buổi biểu diễn,các hoạt động gây quỹ - VNG, GY QUỸ! Tiền đấy! Theo tôi, đó là điều mà quyển “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu” thật sự muốn nói đến! Ồ, vậy là tôi đã thật sự vận dụng được những điều học được từ sách. Khi đọc quyển sách, tôi đã thật sự bị cuốn hút đến nỗi tôi ngồi như phỗng cho đến khi đọc một mạch hết cả quyển. Không tìm được, bạn là kẻ thất bại.