Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em. Và chà đạp lên sự chân thật cũng như khao khát chính đáng của mình. Tôi trải qua chuyện đó bình thường, tôi biết nhiều cái từ những dữ kiện nho nhỏ.
Khoảng cách giữa các thế hệ trước tiên là do người đi trước tạo ra. Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ. Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng.
Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không. Khi rời sân cỏ để về căn phòng tầng hai cách mặt đường chừng mười mét. Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch.
Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn. Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không. Bình truyền chất đầu giường rỏ tong tỏng.
Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp. Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội. Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì.
Luôn giúp đỡ bằng cách đánh lừa bạn. Bạn phân vân không biết chọn cái nào. Đôi khi sự kiếm tìm hay hơi lo lắng đem lại cho con người cảm giác phấn khích.
Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì. Tôi lấy một cái nồi ra, xé nó tua rua tơi tả nhiều hơn, bỏ vào nồi rồi xòe diêm lên đốt.
Nhưng ông anh cứ hỏi nhiệt độ phòng bao nhiêu, làm bằng gỗ gì. Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình. Bạn bảo chị: Đọc sách gì không mang vào cho.
Nơi thì cà phê đèn hiu hắt. Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn. Chắc mẹ không đi được một mình.
Em biết lúc ấy anh sẽ phá lên cười và ôm chặt hai mẹ con… Hoặc là các cậu chả thèm bận tâm giải thích làm gì, các cậu cứ ngẫu hứng. Cậu em bảo bị ho, đi xông hơi vậy.