Nhưng sự thật là từ này đã được thừa nhận. Nếu bạn quen thân với gia quyến thì hãy gợi lại những điều vui vẻ: Anh có nhớ Fritz kể chuyện hài làm bạn bè thích như thế nào không? Những chuyện cậu ấy kể là những chuyện khôi hài nhất mà tôi từng được nghe. Tôi nghĩ sẽ hay hơn nếu Barbara đặt vấn đề và sau đó dành nhiều thời gian hơn cho những câu trả lời của các vị khách.
Bạn sẽ tiến xa hơn nếu để người ta hiểu bạn nhiều hơn. Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe. Vừa bước xuống xe tôi đã thấy tấm băng rôn khổng lồ ngay trước cửa:
Chả là anh chàng vừa mới cưới vợ cách đây ít ngày, và bây giờ thì đang ăn tối với những người anh em bên vợ. Cũng nên tránh tối đa những đề tài ít người biết đến, hay chỉ chuyên gia mới bàn tới nổi. Trước khi đến nơi phỏng vấn, hãy vạch ra những điều cần nói về bạn.
Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy. Hãy hoàn thiện chính bạn trước khi bắt cấp dưới của mình phải hoàn thiện! Như họ đã từng là những viên ngọc sáng chói ra sao, con cái của họ thành đạt thế nào… Ở tang lễ, bạn không cần quá băn khoăn trăn trở mình nên nói những gì.
Tôi không uống rượu nên không có cớ mang chiếc ly thủy tinh sang trọng trên tay để đi chào hỏi người này người nọ. Luật sư Edward Bennett Williams kể với tôi rằng ông biết trước những câu trả lời cho mọi câu hỏi của ông trong tòa án. Tôi hãnh diện khi khoe với mọi người rằng tôi có một người cha tuyệt vời như thế.
• Họ có cả một khối óc khôi hài, không ngại nói biếm về chính mình. Bạn có sợ thất bại khi điều khiển một cuộc họp? Shakespeare từng viết: Brutus thân yêu, cuộc họp của chúng ta dở không phải lỗi tại nó. Tôi uống cà phê và thật nhiều nước để không bị khô cổ họng.
Chẳng phải trong bóng chày, chúng ta có một bảng danh sách phân loại các lỗi đó sao? Vì thế, khi lỡ phạm sai lầm bạn hãy bình tĩnh nhận trách nhiệm và khéo léo xử lý nó. Đơn giản nhưng hài hòa. Dù không phải là kẻ xấu nhưng sự giả tạo sẽ biến bạn trở thành một người không thành thật trong mắt người khác.
Chỉ cần một giọng nói dứt khoát, rõ ràng là đủ. Đó là lý do tại sao họ rất chăm chú lắng nghe bạn nói. Sau đó Everett đã viết một lá thư cho Lincoln: Tôi phải thừa nhận bài nói dài hai tiếng đồng hồ của tôi không tác động nhiều đến công chúng bằng những gì anh nói trong hai phút!.
Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng. Có thể đây không phải là vấn đề chính đáng và cũng không nên khuyến khích. Nếu như bị chi phối bởi danh tiếng lẫy lừng của họ, thì bạn sẽ thất bại ngay! Họ cũng là con người như chúng ta.
Khi thấy được điều đó, ngay lập tức tôi có thể lái câu chuyện về quá khứ. Họ hay nhìn những việc khó khăn nghiêm trọng một cách nhẹ nhàng hơn. Một dòng ký ức về người cha thân yêu như dòng thác trào về.