Hiện nay anh đanh làm chủ 3 cửa hàng hoa, với nhân viên là những người hoàn toàn khỏe mạnh. Thỉnh thoảng có vài người rất thô lỗ và họ xua chó đuổi ông, trong khi một số sẵn sàng mời ông một ly nước. Nghe xong, người phụ nữ lập tức đi tìm giống mù tạc thần kì ấy.
Vấn đề không phải là bạn rơi xuống mức nào mà là bạn đã nhảy cao lên bao nhiêu! Hôm nay, tôi ca ngợi những thất bại của những năm trước. Đây chính là nơi mà tính yêu dành cho các món ăn được nảy sinh.
Lúc ấy, người phụ nữ tự nhủ: “ Ai có thể giúp đỡ những người bất hạnh tội nghiệp này hơn mình, kẻ đã từng nếm trải đau khổ và có thể hiểu họ cảm thấy đau đớn như thế nào”. Họ “buộc phải trở thành những nhà quản lí doanh nghiệp, nhà tư bản công nghiệp, những người tạo ra việc làm. Ông được gửi đến trường nội trú học, một trong những ngôi trường nổi tiếng tốt nhất ở Banwgkok.
Đầu tiên,ta phải phân tích xem "học hỏi" ở đây là gì?Một người học hỏi như thế nào?Ta học bằng cách quan sát,nghe ngóng,thử nghiệm và sao chép . Tiến sĩ Norman Vincent Peale đã nói: “ Các rắc rối là dấu hiệu của cuộc sống! Càng có nhiều rắc rối, bạn càng sống lâu hơn!”. Thật ra , mọi vĩ nhân đều đã gặp phải những thất bại nặng nề trong cuộc sống và họ đã vượt qua được giai đoạn khó khăn ấy, giai đoạn đã nhào nặn họ để sẵn sàng cho những hoạt động lớn sau này.
Một trong những nhà quản lý kinh doanh vĩ đại nhất thời đại cúng ta có ý thức trách nhiệm công dân. Những con người hay sản phẩm có thể giải quyết rắc rối đều trở nên rất khan hiếm. Anh đang đi dạo trong sân.
Vì thế,tôi cứ giả vờ biết mọi thứ. "Vận rủi và thất bại cho ta cơ hôi để phát triển trí tuệ của mình và đi tiếp " Họ cũng đương nhiên là nhóm tích lũy tài chính nhiều hơn bất kì ai.
Chỉ có những ai đó, dù trong những hoàn cảnh tồi tệ, vẫn có những SUY NGHĨ MỚI GY NHIỀU CẢM HỨNG mới chịu trách nhiệm về những suy nghĩ của họ! Điều này thoạt đầu nghe có vẻ đơn giản nhưng không hiểu sao có rất nhiều người không hiểu được điều này để ứng dụng nó. Cũng trong năm này, cha bà qua đời và gia đình bà phải chuyển đến Manila. Cha mẹ tôi cũng không biết nốt.
Cô vẫn tiếp tục sự nghiệp và trở thành "nữ hoàng của sân khấu Mĩ" dù không cao lắm! được nuôi nấng bới người mẹ hiền dịu và người cha rất tôn trọng kỉ luật. Hãy nhớ rằng một con rắn không thể lớn nếu lớp da cũ của nó không được loại bỏ.
Tôi phải cúi gập người để chui vào một căn phòng thuê chật hẹp. Năm 1970, tôi 20 tuổi. Vâng, tôi xin lặp lại: đau đớn, rắc rối và đau khổ là điều không dễ chiu chút nào nhưng lại là một phần thiết yếu của cuộc sống.
7% vấn đề là sự thật. Từ đó, sự hăm hở học hỏi của bà càng được kích thích mạnh mẽ hơn. Khi tập hợp lại với nhau, họ là những người giàu hơn bất kì ai trên thế giới.