Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.
Sau đó, khi người được ủy quyền đã chứng tỏ được khả năng làm việc của mình và cho thấy họ đang đi đúng hướng thì mức độ thường xuyên của những lần kiểm tra, đối chiếu đó sẽ giảm đi. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.
Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa.
Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.
Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Tôi gọi cậu vì muốn trao đổi với cậu vài điều về dự án vừa rồi tôi đã giao cho cậu.
Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức. Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau.
- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Sau đó, giảm dần đi. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói:
Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. - Khởi đầu thì khá tốt.
- Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa.