Phimsecs

Cô chủ quán bar ra phục vụ khách vip khi quán có nguy cơ phá sản

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ngồi im, chép bài, ra chơi thì vẽ hoặc đọc truyện. Bác gái lấy túi chườm nóng đặt lên ngực cho, bảo: Căn bản tại con ngủ nằm sấp. Và tôi lại muốn khóc vì bất lực.

    Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa… Ngồi nghe giảng và chép bài. Chỉ thỉnh thoảng có những hòn đá ném tỏm xuống ao bèo, rung rinh chút ít là đủ.

    Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình. Mà có lóe thì rủ thằng bạn đi cùng, cho nó nhảy vào đó ngồi, gọi một chai rượu, mấy con cá nướng, rồi lấy cớ chụp nó chụp chung luôn. Đơn giản hơn, như hạt bụi bay khắp nhân gian, thành cái gì đó, rồi trở về với cát bụi, rồi lại thành hình, rồi lại tìm về chốn cũ… Nhưng mà trong cuộc phiêu lưu của nó, nó không đơn thuần gói gọn trong hai điều sinh-tử.

    Chim vẫn hót, một số có lẽ ngủ trưa. Nhiên liệu? Nói vậy thì chung chung quá. Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa.

    Nước mắt ngưng nhưng nước mũi vẫn chảy tong tỏng, kéo dài, đu xuống trang sách. Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ. Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau.

    Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa. Nó góp phần cải thiện mối quan hệ ít hiểu nhau. Chính nó làm bạn đau không ít.

    Chơi là tất cả mà chẳng là gì cả. Tôi cũng không định tả cảnh sở thú. Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh.

    Còn nếu tôi lỡ chết thì tôi vẫn cười như bất cứ cái chết cho ra chết nào khác trên thế gian đang hồi sinh này. Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế. Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần.

    Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường. Còn giờ thì cựa quậy được, thậm chí, đứng dậy nhảy nhót chắc cũng được. Để thấy những thế giới nội tâm rất sâu sắc trong nhau, ngoài những trường hợp chỉ biết ăn no ngủ kỹ (có thể cả lao động hùng hục) và để số phận xỏ mũi dắt đi.

    Điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn khó có thể dùng cái máy vi tính của chị út để gõ nốt câu chuyện này. Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác. Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap