- Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó. Câu chuyện đó thật kỳ bí và có sắc thái gợi nhớ đến những nhà giả kim, hiền triết xa xưa, chỉ ra bí mật, cách nắm bắt các cơ hội và gặt hái may mắn, thành công. Chàng đã làm tất cả những gì cần thiết để một cây bốn lá có thể mọc lên được.
Tôi sẽ dám bắt đầu lại từ đầu. Một số người thậm chí quá phấn khích đã đứng lên rút gươm hô vang với cả quyết tâm: Vì thế Sid quyết định tranh thủ thời gian trời còn sáng để làm luôn vào hôm nay.
- Nhưng ta sẽ đi gặp Merlin. Chàng tiếp tục công việc tạo dòng nước cho đến tận chiều tối. - Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc.
Anh cảm thấy mệt mỏi khi nghe mọi người đều nói những điều như nhau về cây bốn lá. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn.
Trong đoạn kết đầy bất ngờ, Good Luck tạo ra một chu trình khép kín, mang lại sự khích lệ, những hướng dẫn cách thực hiện và thật trọn vẹn với một câu chuyện đầy cuốn hút. Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau. Vì thế Nott lên tiếng chào bà:
Vì giờ đây, chàng đã biết cách tạo ra sự may mắn, vì thế chàng không giữ lấy nó làm bí mật cho riêng mình. Nếu ngươi đánh thức chúng dậy thì đêm nay chúng sẽ không ca hát nữa. Chờ đợi làm anh mất hết tinh thần, nhưng hiện giờ, đó là điều duy nhất mà Nott có thể làm.
- Thế còn cậu? Cuộc sống của cậu như thế nào? Cậu có gặp nhiều may mắn không? Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa. Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình.
Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi. - Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không? Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi.
Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm. Sid đứng bất động chứng kiến cảnh tượng vô thường, ngắm nhìn sự may mắn cho chính chàng tạo ra. Chưa từng có ai trong khu rừng này chịu làm việc để giữ cho khu rừng này sạch đẹp và khỏe mạnh.
- Thôi được rồi, cậu hãy nói đi: Điểm khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự là gì? Họ cứ chuộng loại vải vừa rẻ vừa hợp thời trang hơn. Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này.