Phimsecs

đưa em cấp dưới bị ngã quỵ về nhà chăm sóc

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ. Một giọng trầm, một giọng cao kiểu trẻ con. Hôm nay là thứ bảy, chừng nửa tháng sau cái ngày tôi khóc.

    Cứ ngỡ mình yêu mình. Chơi là làm cho người ta thấy hay khi chứng kiến, lại làm người ta chán kinh. Này thì… nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng-thấy lòng cũng cỗi cằn như thế…

    Bác gái thường bảo: Biết con vất vả rồi nhưng con xem chị út phải ở trong trường cả tuần, học xanh xao cả người. Ông sợ làm ướt lạnh khuôn mặt nàng. Lúc tôi khóc, mẹ khóc.

    Và bà già cần nhiều hộp nhựa hơn là lòng thương hại đâu đâu. Chả là hôm qua có chuyện. Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết.

    Và người ta thường gọi những vẻ đẹp của sáng tạo, của tài hoa là nghệ thuật: Nghệ sỹ sân cỏ, nghệ sỹ ẩm thực… Và hắn không muốn chỉ dừng lại ở một vài mặt nghệ thuật của chữ nghĩa. Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu. Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm.

    Và thích được dẫn đi hơn. Nói hơi trống không vì bằng tuổi, hồi bé lại học cùng lớp. Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn.

    Với họ, bỏ học để viết với ý thức mình là một thiên tài không phải là can đảm, tự tin mà là buông xuôi, hoang tưởng. Đánh dấu được bao nhiêu sự thật, bao nhiêu thời khắc. Mất thì thôi nhưng trong đó có quyển vở chứa bài viết này.

    Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán. Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi. Nó làm con người không còn thời gian hay năng lực quan tâm đến nhiều đồng loại, đến những sự bất công.

    Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi. Thế thì là thiên tài thế nào được. Chả muốn xin lỗi độc giả nữa.

    Để tôi có thể đấm vào mặt ông ta, đập tan cái bàn rồi ra đi. Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau. Để đỡ tình cờ lặp lại.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap