Nếu bạn tới chơi nhà ai đó thì hãy quan sát những vật trưng bày, những đồ kỷ niệm, sau đó thì… Alê, cười tươi như hoa với chủ nhà, và bắt đầu câu chuyện. Tôi chưa từng nói trong dịp nào long trọng như vậy, khán giả của tôi vốn chỉ là những đứa bạn choai choai trong lớp. Tương tự, với câu hỏi thứ hai, nếu nhận được câu trả lời: Sáng nay tôi có đọc một bài báo phân tích giá vàng giảm… thì bạn có thể thoải mái kết nối đề tài giá vàng với anh ấy.
Họ sẵn sàng chia sẻ sự nhiệt tình đó khi tiếp xúc với bất cứ ai. Ở nơi công cộng, bạn nên nhớ rằng không phải ai cũng là một chuyên gia hiểu biết, vì vậy chớ đưa ra những vấn đề ra vẻ trí thức cao siêu hay đòi hỏi người đối diện phải trả lời rốt ráo, khoa học. Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện.
Không có gì làm họ mất tập trung khi đang nói. Cái việc trò chuyện với quý bà quý cô ấy mà… Nhưng không hiểu sao tôi cứ muốn được trò chuyện với cô trong giây lát. Một cách gần gũi và chân thành, tôi đặt câu hỏi về họ, lắng nghe những suy nghĩ và tâm tư của họ.
Cha kể cho tôi nghe về những binh sĩ liên bang thời nội chiến với Joe DiMaggio, về tang lễ của Lou Gehrig năm 1941. Trái lại đối với một người có năng lực và đầy tự tin thì cuộc phỏng vấn ấy là một cơ hội hiếm có để tiếp xúc với ông chủ sau này, để biết nhiều hơn về công ty. Chàng trai từng nói chuyện với tôi qua điện thoại tách ra khỏi đám đông, chạy ào đến bắt tay tôi với một vẻ mặt đầy phấn khởi: Larry! Mọi người ai cũng háo hức.
Anh chàng cứ hết vâng, không, rồi lại tôi không biết. Và tôi tự hào về nó! Sau đó là âm thanh có vừa đủ nghe hay chưa… Giữ micro cách miệng một khoảng nhất định và nói một cách tự nhiên thoải mái.
Khi mới tới Washington thì ngay lập tức, tớ đã trở thành một fan của nhóm Redskin rồi. Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?. Và phải luôn tự tin bình tĩnh nữa.
Thầy làm thế tức là tiêu chúng em rồi. Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được. Cuomo cha đã nói cho tôi biết lý do vì sao.
Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi. Mặt trời chiếu những tia nắng chói loáng đẹp vô cùng, phủ tràn trên mặt kính. Trong một cuộc trò chuyện nào cũng vậy, nếu bạn lắng nghe người khác nói thì họ cũng sẽ lắng nghe bạn.
Những phút đầu mở màn chương trình, tôi có nói rằng: Thưa ông, những điều này lẽ ra không nên nói trên làn sóng. Ngày trước nói dân phương Đông da vàng, ngày nay phải là người châu Á (Asian). Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều.
Nếu kể về việc bạn đã tức điên lên như thế nào khi người nhân viên ở ga xe lửa không chịu giúp bạn chỉ vì anh ta đã hết ca làm, anh ta còn bảo bạn hãy chờ người khác giúp, tức là bạn đang châm ngòi cho một cuộc trò chuyện có nguy cơ… không bao giờ kết thúc. Hãy chia sẻ nỗi buồn, niềm cảm thông sâu sắc với tang gia. Người nói quá nhiều sẽ bị nhàm chán, hoặc có thể phải trả một giá đắt: Đánh mất sự tín nhiệm.