Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo. Để tránh những hận thù. Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung.
Nằm vô tích sự cả đêm vẫn phải nằm. Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay. Tất nhiên là không nên để điều đó xảy ra.
Cháu mà làm được thì cháu giỏi. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau. Chạy đi mua thì không có hứng.
Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi. Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi. Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.
- Ông cụ bảo chỉ có ngài mới hiểu được ông cụ. Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo. Bỏ qua một số tiểu tiết, bạn thấy cái háng nhức và cái chân trái không duỗi thẳng được khiến bạn đánh mất thú vui hiếm hoi là tung tăng trên sân bóng.
Vả lại khi người ta đã biết tận dụng cả cảm giác chán viết để viết thì… Tha hồ mà điền vào dấu ba chấm. Bác gái: Hôm nay hai giờ chiều bác mới ăn cơm. Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè.
Nhưng tao, à tớ, à không, tao cũng đang chơi. Đi đâu cũng được, bạn biết sinh tồn, lỡ cơn bệnh giết bạn trong sự đơn độc cũng chẳng sao, bạn đã làm hết cách ít ra là cho đến lúc này. Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh.
Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay. Bác gái tôi thường có vệ tinh quanh tôi. Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi.
Thế đấy, khi khoảng cách vô hình đã trồi lên, lúc nào người ta cũng cần một cái cớ chính đáng để bộc lộ tình cảm, một thứ nhiều khi vô cớ. Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống. Hay mình bảo: Tùy đồng chí hiểu.
Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo. Là những nguyên cớ để bạn tha thứ, tha thứ mãi mãi. Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn.