Điều này chứng tỏ cách ăn nói góp phần quan trọng đến sự thành công hay thất bại trong nghề nghiệp của bạn. Chính là Danny Kaye! Vị khách mời này và chương trình nói về anh đã làm cho rất nhiều người phải bất ngờ. Bạn không thích câu hỏi này? Hãy từ chối trả lời một cách khéo léo:
Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì. Anh mở đầu bài phát biểu của mình bằng câu nói: Hôm nay tôi vô cùng vui sướng được có mặt tại đây, vì tất cả những người bạn tốt nhất của tôi đều là người Do Thái. Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ.
Jim hơi lúng túng có vẻ không hiểu, anh ấy cám ơn lại tôi rồi ra về. Vậy thì, bạn sẽ đưa số tiền đó cho ai?! Đừng biến bạn trở thành bản sao của họ.
Ở những thời điểm cuộc trò chuyện đang kéo dài lê thê để khơi ngòi cho một đề tài mới hấp dẫn. Nó đã hoạt động trong sạch hơn bất cứ ngành công nghiệp nào khác từ một trăm năm nay, cho đến giờ phút này. Bạn đã được nhận vào làm việc.
Sonya Friedman, ông chủ chương trình Sonya Live của CNN phát vào mỗi kỳ nghỉ cuối tuần là một ví dụ điển hình. Đó cũng là lời khuyên cuối cùng tôi dành cho bạn. Đó là phẩm chất quan tâm sâu sắc đến nhiều lĩnh vực, nhiều vấn đề khác nhau bằng một niềm say mê đáng nể.
Câu trả lời của Quayle lập tức khiến tất cả chúng tôi… dựng đứng cả lên! Trời ạ, đây là một người trợ lực đầy bảo thủ của tổng thống Bush, một phát ngôn của đảng Cộng Hòa vốn dĩ rất dị ứng với vấn đề xã hội này, và dĩ nhiên là luôn luôn phản đối! Thế mà ông ấy nói sẽ đồng ý nếu con gái cưng muốn đi phá thai!? Đặc biệt, Bob rất ghét cái cách đi đến thỏa thuận bằng những lời đe dọa, chẳng hạn như là: Nếu các ông không chấp nhận những điều chúng tôi muốn, chúng tôi sẽ cho các ông biết tay!. Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn.
Rồi những câu hỏi đại loại như là: Tại sao bạn lại chọn công ty này mà không phải là những công ty khác? Hay tại sao bạn lại thích làm nghề này?. Nhưng trong chương trình trò chuyện này thì anh cảm thấy rất tự nhiên và thoải mái. Để tránh việc này, ta chỉ nên nói về những điều mà ta biết rõ.
Chẳng hạn đây ai cấm bạn tự trò chuyện với chính mình! (Có điều cách này chỉ nên tiến hành ở trong nhà hay ngoài vườn mà thôi. Nhưng nhờ nó bạn sẽ biết mình cần chấn chỉnh chỗ nào, sửa giọng ra sao. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui nhỏ.
Thậm chí trong những vấn đề thuộc lĩnh vực tinh thông của mình, Kissinger vẫn hỏi người đối diện: Bạn nghĩ gì về vấn đề này? Tháng 10-1993, Bob Woolf, người bạn và đồng sự thân thiết nhất của tôi đã vĩnh viễn ra đi một cách đột ngột. Họ nghĩ tới gì, nói tới gì, đề cập ai, đều là những kinh nghiệm đa dạng được rút ra từ đời sống thường nhật.
Vì sự gò bó, khiên cưỡng không bao giờ giúp bạn thể hiện tốt bản thân được. Ví dụ theo ý kiến chủ quan của tôi, các bạn nên nói cụ thể văn phòng, nhà cửa, đường ống điện-nước, xa lộ cao tốc… hơn là chỉ thích luôn dùng từ cơ sở hạ tầng, vĩ mô, vi mô. Những phút đầu mở màn chương trình, tôi có nói rằng: Thưa ông, những điều này lẽ ra không nên nói trên làn sóng.