- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua.
Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Bất kỳ học viên nào từng tham gia khóa học của tôi cũng đều cảm thấy bớt căng thẳng hơn trước.
Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. - Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai.
Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp. - Không sao, anh cứ tiếp tục đi. James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa.
Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Josh đã ra một quyết định không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ta mà còn đến uy tín của cả bộ phận. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.
Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Công việc được giải quyết một cách trôi chảy, không khí làm việc trong bộ phận của anh ngày càng phấn khởi, chan hòa vui vẻ. James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh.
- Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.
- Khởi đầu thì khá tốt. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh.