Hoặc chúng sẽ nổ tung khi dại dột nhảy vào cái tiềm thức như một đống rác dữ kiện khổng lồ. Đã ai thực sự đặt lòng tin vào bạn đâu. Có lẽ rất lâu họ mới biết cụ thể.
Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ. Nên không ai có lỗi. Rồi thì bạn vẫn hồn nhiên nhưng đó là một vết thương đầu đời trong tiềm thức mà những sự thể tiếp theo làm nhói lại.
Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt. Nhắc anh đi ngủ đúng giờ. Cái đó, chúng đưa ra không khó.
Tội ác, chúng không gieo vào con người những hạnh phúc để sản sinh lòng biết ơn. Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê. Cậu em hướng dẫn tận tình.
Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi. Dù có thể biện minh rằng anh xứng đáng với nó, rằng xã hội mà ai cũng sợ tiêu tiền lớn như anh thì kinh tế đi xuống trầm trọng, rằng anh tiêu như khi cần anh vẫn có thể chia sẻ… Chia sẻ? Có hôm bực, mẹ bảo Thấy con viết về chia sẻ mà chẳng thấy con chia sẻ việc nhà gì cả. Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt.
Nếu ông sợ cái xã hội này lên án, tôi sẽ thu xếp cho ông đến một nơi hoàn toàn mới lạ. Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình. Vấn đề là hắn chưa tìm được những người dẫn đường có thể tin cậy.
Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây. Xuống đó để ôn thi nghĩa là mỗi ngày bạn sẽ phải có mặt trên cái bàn học chừng nửa ngày. Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí.
Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa. Nhầm! Lúc này (lúc khác thì hẵng để lúc khác nói), tôi muốn đặt một tia lửa ở những người tài.
Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia. Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi. Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại.
Đều có mục đích cả hoặc chả có mục đích gì. Kẻ biết dung hòa là kẻ được chọn lọc sau đào thải nghiệt ngã của tự nhiên và xã hội. Ông sợ làm ướt lạnh khuôn mặt nàng.