Nếu không có một lực đẩy cực lớn. Đó là lúc mà trí tưởng tưởng phải lén lút sinh đẻ nơi xó tối của tiềm thức. Xét cho cùng thì bác gái không phải một thiên tài về lãnh đạo.
Sách phôtô, giấy rất dễ cháy. Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được? Cổ họng hơi nghẹn và lồng ngực hơi rỗng.
Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. Để tí nữa em bảo cháu vào. Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó?
Tiếc là tôi không phải quí khách. Đó là mong muốn của cá nhân bạn. Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt.
Chưa từng hỏi và chưa từng ai trả lời. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Rồi anh đến ngỏ lời, cô vô cùng sung sướng.
Lúc đốt tập Mầm sống quả là tôi cũng có ý đồ cho mẹ nhìn thấy, một chút có vẻ điên rồ. Đường phố phía bên kia ném sang tiếng còi xe. Tôi về, cũng đỡ in ít.
Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội. Mấy tay lái xe ầm ầm ngoài đường cũng đâu có ngủ. Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn.
Bà chị bảo em cứ cầm, mọi người đều nhận lương rồi, coi như để khuyến khích. Ông anh nằm trong bể một lát thì thò tay bấm vào cái nút. Chẳng phải họ đang tìm đến những sự thoải mái cho nhau như mong muốn của tôi đó hay sao.
Tôi không hề phản đối. Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời. Tẹo tôi sẽ đến lớp ngồi dù vẫn không có tên trong danh sách lớp mới.
Sau mỗi pha bóng hoàn thành nhiệm vụ đầy tính sáng tạo, thay vì vuốt tóc, anh tiếp tục lựa chọn vị trí cho tình huống tiếp theo. Cháu hôm nay đi không xin phép là cháu sai. Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình.