Nếu anh ta phải nhìn vào tờ ghi chép thì chẳng hề hay ho và chuyên nghiệp chút nào. Hmmmm… Có điều gì đó mà họ chưa bao giờ kể chúng ta nghe phải không? Woa! (nói một cách sửng sốt) – “Đợi một phút, hãy dừng lại ngay lập tức!”
Khi bạn chuẩn bị một bài thuyết trình, hãy viết ra một tờ giấy tất cả những hình ảnh và điệu bộ then chốt mà bạn muốn. Chắc là bạn cũng đã thấy cái mi-crô được gắn trên phần trên của khung hình. Bạn hãy đi vào phòng số 1, nhìn vào bên trong.
Tiến sĩ Carl Bernard đã lập luận rằng, những ngành nghề mà trước đây rất cần cho cuộc sống sẽ biến mất do máy tính có khả năng thay thế con người… (Phần còn lại của câu trả lời) Nếu vậy thì bạn hãy hình dung Richard Gere trở về từ chiến trường. Chúng cũng có thể nhớ tên người đã ghi bàn thắng trong một trận đấu cụ thể nào đó.
Vì thế, bếp sẽ là phòng đầu tiên. Sự tương đồng này cũng thể hiện rõ khi ta lưu thông tin và lấy chúng ra. Thực tế cho thấy, chúng ta nhớ tên vì rất nhiều lý do: người quen cùng tên; giống ai đó; tên trùng lặp và phổ biến; nơi chúng ta gặp người đó lần đầu cũng có thể gợi cho ta nhớ đến cái tên đó.
Vì sao sai lầm này lại nghiêm trọng như vậy? Bởi vì chúng ta xin lỗi lần thứ nhất, lần thứ hai và dần dần trong thâm tâm ta tin rằng khả năng nhớ tên của ta rất kém. Từ khóa này được chọn để thể hiện ý chung nhất của đoạn văn. Bạn đã chuẩn bị một tách cà phê, ăn một chút bánh và ngồi vào bàn học trong suốt thời gian Xanh của bạn.
Ngay từ bé, ta đã được dạy rằng học bài vào sáng sớm sẽ rất hiệu quả. Ngày nay, tất cả những gì chúng ta cần làm là mở tờ báo ra hoặc lướt web để tìm tiếm những thông tin cần thiết. Điều này có nghĩa rằng bạn phải lưu chúng trong trí nhớ lâu dài của bạn.
Bạn chỉ mất đúng 15 để viết câu trả lời. Khả năng nhớ tên có thể đạt được và ta có thể nhớ được hàng nghìn cái tên. Bạn nên nhẩm đi nhẩm lại danh sách này ngay cả khi bạn bị thức giấc lúc nửa đêm.
Bad (xấu) là một từ có nghĩa trừu tượng, rất khó để bạn tưởng tượng ra “hình ảnh”. Áp dụng các phương pháp đỉnh nhất để nhớ tên và nhớ mặt Vấn đề ở chỗ là cả năm thứ đó lại không phải là những thứ mà cô ấy yêu cầu…
Lúc này, bạn mới thật sự cảm thấy tim mình (Heart) đập dồn dập… Đọc nó thật chú tâm và thoải mái như thể bạn đang đọc một bài xã luận trên một tờ nhật báo bình thường. Tên của tôi là Donald Fitzgerald Duck.
Tôi cần nhắc lại rằng những hình ảnh tưởng tượng phải thật rõ nét. Điều này tương tự như thao tác làm việc với máy xử lý văn bản. Chúng ta có một cuộc gặp sau đó tại một quán bar, khi đi về phía thang máy, cửa mở và chúng ta vô cùng ngạc nhiên: