Hãy tập cho đôi mắt của bạn biết nói! đó là phương pháp mà tôi luôn tâm niệm để thành công. Benny không kiềm chế được và đã phá lên cười vì cậu ta bị hai tiếng Đừng cười của Burns ám ảnh. Nếu bạn quen thân với gia quyến thì hãy gợi lại những điều vui vẻ: Anh có nhớ Fritz kể chuyện hài làm bạn bè thích như thế nào không? Những chuyện cậu ấy kể là những chuyện khôi hài nhất mà tôi từng được nghe.
Đừng biến bạn trở thành bản sao của họ. Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn. Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn.
Những câu hỏi giả định kiểu này thì chẳng bao giờ giới hạn đề tài lẫn số lượng. Có thể là nhờ giọng điệu nghe đã buồn cười lẫn cách nói tỉnh như không của George. Hay khủng khiếp hơn là sẽ bị thu hồi giấy phép rồi dẹp luôn.
Herb dấn thân vào hàng trăm cuộc thương lượng đàm phán nóng bỏng, mà thân chủ là những tập đoàn mang tầm cỡ quốc gia lẫn quốc tế. Tôi quen biết gia đình Bob Woolf khá lâu và luôn giữ một mối quan hệ thân thiết. Nhưng giờ đây khi nói Miễn bình luận, người ta sẽ nghĩ ngay rằng bạn có vấn đề.
Khi đi phỏng vấn tìm việc tức là bạn đang thể hiện tri thức, năng lực, và cá tính của mình để tìm kiếm một công việc thích hợp. Hoàn toàn ở thế chủ động và không thể né tránh được. Thậm chí khi được gọi là một Cái đầu biết nói, tôi vẫn nghĩ rằng tôi đã thành công trước hết là nhờ biết lắng nghe.
Chúng tôi đã không hoảng loạn hay bị động. Họ là những con người đặc biệt và có ý tưởng cũng rất đặc biệt. Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi.
Và sau cùng tôi đã rút ra một kết luận chắc như đinh đóng cột: Trong tương lai, nhân loại còn phát minh ra những phương tiện thông tin kỳ diệu hơn nữa. Chúng tôi chuyển sang đề tài về nỗi sợ hãi. Tư thế chủ động này sẽ giúp bạn điều khiển cuộc phỏng vấn diễn ra hiệu quả và sôi nổi.
Hãy xem việc rút lui của bạn là một điều hết sức tự nhiên. Thầy đang sai lầm đấy ạ. Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe.
Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn. Hai tiếng Xin chào được thốt lên lập bập và nhỏ xíu. Giờ thì có lẽ Boom-Boom đã yên tâm vì không còn thấy mắc nợ tôi nữa.
Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối. Tôi biết lần đầu tiên khi nghe đoạn băng đó chắc chắn bạn sẽ thốt lên rằng: Ôi trời! Nghe khủng khiếp quá!. Nó từng bắt chước anh từ lời ăn tiếng nói cho đến sở thích.