Rồi ông ấy khen công việc của tôi, chỉ muốn sửa đổi lại chút xíu thôi, và cái lỗi nhỏ cũng chẳng làm tốn công tốn của gì, xét kỹ nó chỉ là một chi tiết. Cún chưa hề đọc một trang sách tâm lý nào hết. Tôi ngắt lời: "Bất kỳ lỗi lớn hay nhỏ cũng có thể đưa tới những kết quả tai hại hết.
Chê một đứa nhỏ, một đức lang quân hay một người làm công rằng họ đần độn, không có một chút tài năng gì, rằng họ "đầy bị thịt", "đoảng vị", chẳng được việc gì, không hiểu chút chi hết, tức là diệt hết ý muốn tự cải của họ đi. Black đã không giận dữ, chửi, dọa, áp chế, mắng họ là cộng sản, mà lại còn nịnh họ nữa, khen họ trên mặt báo rằng họ có thái độ ôn hòa. Nhất là những bộ đồ giá đó.
Chúng tôi biết kiểu chưa được hoàn toàn và muốn sửa chữa lại cho thiệt vừa ý. Cuộc hội họp đó đối với tôi quan trọng lắm và tất nhiên là tôi muốn sự tiếp đãi được hoàn toàn chu đáo. Anh đã nghiên cứu về trí nhớ.
Lần này hai bên đều hài lòng vì tôi đã biết trọng quan điểm của chúng. rồi việc đó nữa không. Sau này, Đức Giê Su đem nó ra giảng trên những đồi đá ở xứ Judée.
Còn những quảng cáo y dược có ích lợi chung, không thể nào từ chối hết được, tôi sẽ kiểm duyệt gắt gao cho nó thành ra hoàn toàn vô hại. Đó là quy tắc của mọi sự trọng tài: giữ thể diện cho người ta. Như vậy là bạn khôn, có đại độ và có lẽ xuất chúng nữa.
Vậy muốn được lòng họ, bạn chỉ nên thán thưởng mà nhắc tới nguyên do sau thôi! Quy tắc đó, bạn cho rằng trong thương mãi không áp dụng được chăng? Xin bạn đọc đoạn sau này: Ông Farrell là chủ một biệt thự. Phải làm sao cho sự học tập của bạn thành ra một trò chơi vui mà mê được. Họ đưa ra một nhân vật khác mà tôi không ưa lắm.
Các cô bán hàng còn mải cười giỡn, chuyện trò trong một xó. Tôi được cái vui là đã tự chủ được mình, đã dùng phép lịch sự để đáp lại một bức thư thô lỗ. "Vả lại, còn mất cái lợi này nữa.
Nhưng những cuốn tổng mục ấy phân phát gần hết rồi. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi được gặp một nhà thực vật học và ông ấy nói chuyện nghe muốn mê. Điều thứ nhì, nó muốn giường nó sạch.
Xin bạn nhớ điều này: dù người hàng xóm có hoàn toàn lầm lộn nữa thì người đó cũng không tin rằng họ lầm, vậy đừng buộc lỗi họ; kẻ điên nào làm như vậy cũng được. Nhưng Meade vì ngần ngừ trễ nãi đã làm ngược hẳn hiệu lệnh ông và để quân phương Nam thừa dịp mực nước xuống, qua sông mà thoát được, lỡ mất cơ hội độc nhất, vì chỉ một trận đó có thể chấm dứt cuộc Nam Bắc tương tàn. Thành thử ông trưởng tòa đó cho họa sĩ một con chó đáng 100 mỹ kim và bỏ ra một giờ quý báu của ông chỉ vì họa sĩ đã thành thật khen tài nuôi chó và bầy chó của ông.
Hơn nữa, bạn sẽ tiến được một bước lớn trong nghệ thuật dẫn đạo người. tôi muốn có thì giờ tháo bộ máy ra xem xét nó chạy ra sao". Thịt thì dai, khoai thì nát.