Tôi quen một bạn trai ưa nhai răng cắn môi để cho thiên hạ coi anh là trầm tư mặc tưởng. Ta còn thấy họ có những bực chí khí. Đến khi đụng trách nhiệm họ tỏ ra không kém hèn hạ.
Tôi không dám hăm dọa bạn thêm bằng những ác quả khác của tội dâm. Không phải học những cách lòe đời, dùng môi mép mà thu tâm. Vả lại lố bịch quá có lợi gì.
Khi danh dự đang lên như diều, lòng xuân đầy bích mộng, Nã Phá Luân yêu một thiếu nữ tuyệt sắc, giàu sang tên Désirée. Cần lắm họ nói vội một chút. Cái gì chỉ phục vụ cho hạnh phúc hiện thế mà bỏ quên vĩnh phúc sau giờ chết đều sai lạc.
Trên màn bạc ái tình nhiều phen bị quăn vô chuồng lợn. Coi chừng tình tâm giao thay vì đem lợi ích, lại như ung nhọt phá hoại tâm hồn và sự nghiệp. Còn bạn trai khó giữ được ái tình khỏi bước sang nhục tình.
Còn nhiều trường hợp khác như lúc đau bệnh, buồn, man mác, dùng quá độ đồ kích thích v. Còn hỏi đến tinh thần trách nhiệm của bạn trai Thúc Sinh thì vô ích. trực giác phải căn cứ vào kinh nghiệm được soi sáng bởi lý trí.
Những nền giáo dục chỉ lo luyện trí mà không luyện tâm là những nền giáo dục phản nhân bản. Thì ra lương tri của họ khả quan lắm. Nói vậy không có ý bảo bạn trai hoàn toàn yếu đuối trước những lời đường mật.
Nàng đến gần tôi hỏi tôi là ai. Tất cả tại bản năng của hai giới khác nhau. Tôi biết vậy nên, thưa em, nào có dám mở rộng cửa yêu đương sợ lạc vào đó những nhơ bợn làm bẩn đi gót chân người mà Tạo hóa bắt tôi trao xương đổi thịt, sợ không xứng đáng nơi mà tôi sẽ tiếp tay Tạo hóa gởi dòng máu của tôi, đưa ra đời một con người mà trong đó hình ảnh tôi và em.
Nhưng đó là những đứa con hư của thời đại. Việc giáo dục nầy là tất yếu: nếu bỏ qua hay cẩu thả, bạn trai sẽ thành võ phu, ăn nói thô lỗ, đối xử cộc cằn, hành động bạo ngược. Khi đã yêu rồi yêu lỡ, yêu luôn.
Họ vẽ trong trí hình ảnh tuyệt vời khả ái của người bạn trăn năm mai hậu. Việc cho là tối hảo hồi 15 tuổi, qua tuổi 40 bạn thấy khờ dại quá. Nhục tình là phương thế Tạo hóa muốn con người dùng để truyền sinh nhân loại.
Họ không chịu quan sát. Tay lạnh và họ nói lập cập. Họ không khinh người, nhưng thương hại kẻ không cấp bằng, tiếc sao lại có kẻ thất nghiệp, bực dọc người lớn không trị được hạ cấp, bất mãn sao người già hủ lậu, tủi nhục khi xã tắc đảo điên, phẫn uất khi cương thường đỗ nát.