- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Anh phải viết và đánh giá các bản báo cáo, phải đọc những bản thông cáo và tạp chí chuyên ngành; phải luôn có mặt tại những cuộc họp quan trọng. Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.
Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. - Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng.
Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn! Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không? khó cộng tác với các nhân viên của mình.
Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Tớ rất ghét những thứ đó.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn.
- Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. - Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng. Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết.
- James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này. Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh.
Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Không những vậy, Jones còn tham gia vào câu lạc bộ golf vì đây vốn là môn thể thao mà anh rất yêu thích từ hồi còn học trung học. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất.
Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi.