Giờ đây anh thường xuyên giúp các con làm bài tập. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai.
Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Josh hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng James vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra Josh đã vượt quá giới hạn thẩm quyền của mình khi thực hiện những việc mà James đã giao.
Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. Và trên hết là anh phải đánh giá đúng năng lực của từng nhân viên, tuyển dụng bổ sung nhân lực, xử lý các trường hợp buộc phải cho nghỉ việc, và làm cả những việc anh không thích chút nào - đó là kỷ luật các nhân viên của mình.
Bây giờ, khi đã rảnh rỗi hơn, anh muốn giúp mọi người tận hưởng những ích lợi từ việc ủy thác hiệu quả như anh! Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn.
Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.
Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Tớ yêu cầu cô ấy nhắc lại tất cả những gì mà tớ đã nói với cô ta khi giao dự án đó. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
- Đây là những thắc mắc của tôi. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.
Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica.