chương tám Quy tắc này sẽ giúp bạn làm được những việc dị thường Ông nói trong một bức thư: "Tôi đã nhận thấy rằng muốn cho tội nhân hợp tác với và trở lại con đường lương thiện thì khen những sự gắng sức của họ, có hiệu quả hơn là rầy, phạt họ". Mà cả Dutch Schluts, một trong những tên cướp lợi hại nhất ở Nữu Ước cũng tuyên bố với một ký giả rằng y là ân nhân của thiên hạ.
Trong những tiệm đó, sáng lập từ năm 1885, không bao giờ người ta đưa giấy tính tiền cho khách hàng hết. Mười hai cách làm cho người khác nghe theo mình 1. Thôi, cha con mình quên hết những chuyện khác đi.
Khi viết xong, ông đọc cho bà mục sư nghe. 000đ quảng cáo trên báo, không chắc đã quyến rũ được một số thính giả như vậy tới khách sạn ông. Tôi thì tôi ưa trái cây lắm.
Trên mỗi lọ, tôi đã dán một miếng giấy tóm tắt, một cách linh động và rõ ràng, kết quả của cuộc điều tra của tôi về thứ kem đó. Nhưng bây giờ tôi quen rồi; với lại bận việc nhiều quá, có khi hàng tuần không để ý tới những trang hoàng đó. Nhưng những cuốn tổng mục ấy phân phát gần hết rồi.
Rồi ông ấy khen công việc của tôi, chỉ muốn sửa đổi lại chút xíu thôi, và cái lỗi nhỏ cũng chẳng làm tốn công tốn của gì, xét kỹ nó chỉ là một chi tiết. Chỉ có mỗi một cách thắng trong một cuộc tranh biện, là tránh nó đi. Tôi bày tỏ lời yêu cầu tôi.
Ông kêu điện thoại mời tôi lại vì có chỗ hỏng. Không bao giờ chúng ta dám nghĩ tới chuyện ngắt lời một ông khách sơ giao và bảo ông: "Trời đất! Xin ông đừng kể câu chuyện cũ mèm đó ra nữa!". Có một lúc, anh dâng bà ta một món rau cần, rau chỉ có chút xíu, mà dọn vô một cái đĩa đại hải.
Đó là quy tắc thứ 7. Hamilton và ông Keneth Macgowan viết. Phải, rồi sao nữa? Bạn xoa tay hoan hỉ.
Chúng tôi khuyên nên bỏ ý muốn làm cho khách hàng tin theo mình. Trong những trường hợp thuận tiện nhất, cũng đã khó mà sửa được ý kiến của người khác. Mà chính nụ cười quyến rũ của ông lại là khả năng khả ái nhất.
Một thiên tài, William Lyon Phelps, trước làm giáo sư văn chương ở Đại học đường Yale, đã hiểu chân lý đó từ hồi còn nhỏ. Cho đến người ở của ông cũng sùng bái ông nữa. Khi ngồi bàn ăn sáng, tôi hớn hở chào nhà tôi.
theo học lớp giảng của tôi, kể lại cho tôi nghe như sau này: "Hồi đó, những tờ báo ở Boston đăng đầy những quảng cáo của bọn lang băm và của bọn cô mụ vườn mà môn thuốc và cách đỡ đẻ của họ đã làm cho nhiều người nguy tánh mạng. Anh cho một người phụ việc lại thế. Tờ báo của ngài được các gia đình sang trọng nhất ở Boston đọc.