Anh dành thời gian rảnh cho việc làm từ thiện. Nhưng nất chấp lời khuyên của bác sĩ, co vẫn tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình. Tôi nhớ là nhà lãnh đạo tối cao của đất nước chúng tôi(Yang Di-Pertuan Agong), ngài Azlan Shah, lúc ấy được yêu cầu đứng ra dàn xếp tình hình.
Nếu bạ không là số một hay ở trong tốp 5 người sáng chói nhất, bạn đã thất bại . Vì vậy , ở chính nơi trước kia bạn đã đưa ra những sai lầm, bây giờ bạn có thể đưa ra những lựa chọn khôn ngoan hơn và do đó có thể tránh được mọi thương tổn mà sự lựa chọn sai lầm trước kia đã mang đến cho bạn”. Cùng lúc đó, tôi cũng thành lập Hội “Những người khó thất bại” (IHK) như một bộ phận trong công ty nhằm huấn luyện nhân viên thông qua một cuộc hội thảo mang tên “Sinh ra để được tự do”.
Vài người hỏi tôi: “Có cách nào để thay đỏi kết quả không?” Chắc chắn là có. Họ để cho sụ thất vọng níu kéo khỏi những hành động cần thiết, những hành động sẽ thúc đẩy họ đạt được mục tiêu của mình. Từ một phóng viên đẳng cấp thấp, ông trở thành một nhà báo và chính khách.
Sinh ra trong 1 gia đình bình dân ở một ngôi làng nhỏ ,Karunanidhi đã quyết định trở thành lãnh tụ của người Tamil Nadu ,Ấn Độ ,bất chấp việc phải đương đầu với rất nhiều thử thách . “ Người có lòng tự trọng cao có nó vì đã vượt qua các thất bại. “Những người phụ nữ khôn ngoan và có trách nhiệm không muốn bỏ phiếu”.
Không mạo hiểm,không thất bại . Một lần nữa, tôi học một bài học cuộc đời khác. Những người có suy nghĩ bị chi phối bởi tình cảnh hiện tại của họ KHÔNG chịu trách nhiệm về những suy nghĩ của họ.
Khi nghiên cứu về cuộc đời của những người thành đạt một cách phi thường ,bạn sẽ thấy rằng rất nhiều người trong số họ đã may mắn khi gặp thất bại. (Sao lúc đó tôi lại dám mạo hiểm với đất đai của cha thế nhỉ?). Nhờ một mẩu thông báo mà ông bà bà mới biết được cháu mình còn sống và đến bệnh viện nhận bà.
Thay vì quan tâm đén nguyên nhân, chúng ta chỉ nghĩ đến kết quả. Không thể dùng lời để mô tả hết cảm giác của tôi lúc ấy. Khi leo lên bậc thang cuộc sống,ta cần phải suy nghĩ (đây chính là đấu tranh tinh thần).
Nhưng những ông chủ ngân hang muốn lúc nào cũng chắc chắn, không dám mạo hiểm, sẽ chỉ là những người cho vay tiền hoặc các “chettiars”. ( Đây là một tục lệ ở Ấn Độ trong đám cưới, đàng gái phải cho quà hoặc tiền của để đàng trai tổ chức đám cưới). Tôi thật lòng đề nghị bạn hãy đọc quyển sách “ Jonathan Livingstone Seagull” của tác giả Richar Bach.
Ví dụ như hôm nay bạn quyết định đi dự hội thảo trên một hòn đảo tách biệt hoàn toàn, không điện thoại, và mỗi tuần chỉ có một chuyến bay duy nhất rời đảo và một việc gì đó sảy ra cho những đứa con của bạn. Ông đi ăn xin ngay cả trời bão hay những đêm giá lạnh để gia đình sống sót . Tôi không biết có lần anh nhìn vào trong gương và có để ý đến gương mặt bị căn bệnh ung thư tàn phá mỗi ngày hay không.
Một vài năm sau, ông thành lập các trung tâm buôn bán mang tên Shoemart ở Cubao, Harrison và Hoilo. Cuối cùng,ông quyết định chế tạo các động cơ và thành lập một nhà máy để làm điều đó Dường như chẳng còn vấn đề gì khác nữa.