- Quả thật vậy sao! Anh thợ rèn giáo mác ơi, có phải anh định chơi khăm tôi khi đến tìm Mathon này không phải để vay vàng, mà là cần một lời khuyên? Đã có nhiều người tìm đến tôi chỉ vì mục đích muốn có vàng để chi trả cho những việc làm rồ dại của họ, chứ tôi chưa thấy ai đến xin tôi lời khuyên cả - dù rằng có lẽ chẳng ai hơn được những người cho vay vàng trong việc đưa ra những lời khuyên tốt nhất cho những ai đang bối rối vì tiền bạc. Nếu không, tôi sẽ luôn sống trong tâm trạng khổ sở, dằn vặt. Dĩ nhiên, chọn điều sai là do chúng ta ngu ngốc.
- Ông cũng bị xiềng xích giống như một kẻ nô lệ sao? – Hadan Gula lại càng thắc mắc. Mathon mỉm cười điềm đạm, chứng tỏ bản lĩnh của một con người đã từng dạn dày kinh nghiệm trong việc cho vay tiền: Trong cuộc đối ẩm đó, ông ta đã kể cho chúng tôi nghe câu chuyện về sự khôn ngoan của cha mình.
Ông hy vọng công việc sẽ giúp ông có điều kiện chuộc lại sự tự do của mình trong tương lai. Và một trong những người khách đó không ai khác hơn chính là ông nội của cháu, ông Arad Gula. Bạn phải tranh thủ ý kiến của những người khôn ngoan giàu kinh nghiệm, cụ thể hãy tìm đến lời khuyên của những người hàng ngày vẫn quản lý tiền bạc.
Bởi vì, sự giàu có sẽ mang lại hạnh phúc, sự kính trọng và cuộc sống ấm no. – Khi muốn vay tiền của tôi để mua lạc đà, anh ấy mang đến cái gút dây này để làm vật chứng. Cậu hãy thắng yên cương cho hai con lạc đà khỏe nhất, chú ý buộc theo những túi da lớn đựng nước và những túi lương thực cho cẩn thận.
Tuy nhiên, đã nhiều thế kỷ trôi qua, những người dân du mục, những nhà lữ hành đi ngang qua vùng đất này vẫn không thấy điều gì khác lạ và cũng không biết rằng, bên dưới vùng đất này đang che giấu những dấu tích của một thời đại huy hoàng. Vừa lúc đó, trong không trung chợt có tiếng chuông vẳng lại. Trong tình cảnh này, nếu bị bắt lại, có thể tôi phải hứng chịu một hình phạt rất khủng khiếp.
Này các bạn, hãy lắng nghe những gì tôi sắp nói ra đây. - Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại. Bầu trời trong xanh của một ngày nắng đẹp như càng làm nổi rõ hai thái cực của cảnh vật nơi này.
Cuộc sống như thế không thể gọi là thoải mái và hạnh phúc được. Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này. – Ông Algamish nói – Cháu không biết rằng mỗi một đồng tiền vàng cháu để dành được cũng chính là một tên nô lệ làm việc cho cháu.
Trước hết, cha cho con một túi vàng. Các bà vợ có thể trồng trọt thêm cây trái, rau cải để cải thiện những bữa ăn, con cái của bạn sẽ được vui chơi ở những nơi sạch sẽ, an toàn. Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt.
Nhưng từ đây trở đi, cuộc sống của bạn đã sang một trang mới tốt đẹp hơn, bởi vì bạn đang sở hữu một tài sản có giá trị và có đầy đủ mọi quyền hạn của mình đối với căn nhà. Ông ta cũng là bạn quý của tôi. – Hadan Gula cất giọng chân thành.
Ông cũng không rèn luyện được những đức tính tốt như kiên nhẫn, cần cù và chịu khó. Bạn thấy đó, chúng ta không thể để kẻ trộm vào khuân những bồ lúa của mình, cũng không ai muốn để đối thủ phỗng tay trên những khách hàng tiềm năng có thể đem lại nguồn lợi cho mình. Tuy nhiên, bà Swasti lắc đầu bảo nhỏ với ông rằng: "Nhàn cư vi bất thiện", bà lo rằng ông chủ quá rảnh rang sẽ là điều không hay, vì bà đã từng thấy rất nhiều người như thế.