Nhưng bù vào đó, thần cũng biết chút ít về sử ký và có lẽ có vài đức tính khả dĩ có thể dùng được trong chánh trị và ngoại giao". Tôi mà nói chuyện có duyên ư? Nhưng hôm đó tôi có thốt ra nửa lời nào đâu? Cả ngàn lính đào ngũ.
Khi gặp được những cái ao ước từ lâu đó, khác nào đi giữa bãi sa mạc mà gặp được dòng suối, bà tất nhiên cảm tấm lòng người cháu rể lắm và cho ngay một chiếc xe hơi lộng lẫy. Muốn cảm động ai và dẫn dụ người đó tới hành động, chỉ có một cách là người ta muốn gì, cho người ta cái đó. Nhưng Tổng thống Wilson nhất quyết gắng sức làm cho kỳ được.
Ông ta bằng lòng liền. Lần này hai bên đều hài lòng vì tôi đã biết trọng quan điểm của chúng. Khi một con chó hơi tấn tới một chút, anh vuốt ve nó, khen nó, thưởng nó thịt; nói tóm lại, trọng thị sự thành công của nó.
"Từ lâu rồi - ông nói - tôi ghi trên một cuốn lịch những công việc buôn bán mỗi ngày. Như vậy, khi coi lại, mau và dễ thấy hơn. Bệnh nhức răng giày vò người đó hơn là cảnh đói kém làm chết cả triệu dân Trung Quốc.
Luôn luôn vẫn giữ ý sai của mình. Đó là quy tắc thứ tám. Sau mỗi đoạn, tôi có bình phẩm.
Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng. Bây giờ anh làm sao? Xin nghe anh ta nói: Von Bulow cãi: - Tâu Bệ hạ, thần tưởng không một người nào ở Anh cũng như ở Đức, lại có thể tin rằng thần đã khuyên Bệ hạ như vậy được.
Nếu cuốn sách này chỉ giúp bạn được mỗi một điều là làm tăng năng lực hiểu thấu quan điểm của người khác mà không quên quan điểm của bạn, trong bất cứ trường hợp nào, phải, nếu cuốn này chỉ giúp bạn được bấy nhiêu thôi, thì nó cũng đã đánh dấu một quãng đường đầy ý nghĩa trong cuộc đời làm ăn của bạn rồi. Xin các bạn nhớ câu này của Lincoln: "Ruồi ưa mật". Có một lúc, anh dâng bà ta một món rau cần, rau chỉ có chút xíu, mà dọn vô một cái đĩa đại hải.
Cha đã hỏi nghiêm khắc với con hôm nay. Người đó ghét ông tới nỗi đã có lần công kích ông trước công chúng trong một bài diễn văn. Ông có muốn nói gì thì nói mau đi rồi ra.
Nhưng ông Disraeli đã khôn ngoan mà chịu an phận. Tôi diễn thuyết, sẽ có nhiều thính giả thượng lưu, có học, giàu có và danh tiếng tới nghe. - Chắc nó thích nuôi một con chó nhỏ? - Nói chi nữa, chắc nó mê đi.
Bây giờ tôi biết làm thinh. Một người bán hàng chịu nai lưng 14 giờ một ngày nữa. Miền đó, ông chủ xí nghiệp đúc chì biết rõ lắm và có nhiều khách hàng ở đó.