Phimsecs

Cùng em yêu có màn mây mưa tới bến

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn có vào sân Mỹ Đình xem trận Việt Nam-Thái Lan vừa rồi. Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau. Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó.

    Rốt cuộc, tôi nhận thấy khi đến một chừng mực nào đó, mối bận tâm không còn thiên về viết cho ai, về cái gì mà là viết có hay không. Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi. Và còn nhiều lí do khác.

    Thôi, cứ chiều cái dạ dày. Cái giấc mơ nó mất đi thì thôi. Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này.

    Dưới tay bác, mọi việc đều được giải quyết đâu vào đấy. Nhưng chị đối tốt với tôi, tôi biết làm sao được. Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy.

    Vì thế, bạn chỉ chơi với chúng thôi. Ở đây, sự bắt buộc của bác cũng tốt, cố điều độ dần đi. Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế.

    Có lẽ vì tôi vừa ngáp. Mẹ: Em cảm ơn các bác đã lo cho cháu. Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người.

    Đời sống cần những đột biến. Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn. Họ cũng cần lòng hy sinh của bác lắm.

    Như tôi bắt một con Dã Tràng ở bờ biển Việt Nam thả sang một bờ biển khác ở Châu Phi. Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ. Bằng chứng là vừa nghe tiếng góp phần đã hí ha hí hửng.

    Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi. Là bảo thủ, là lập trường kiên định, là ba phải, là dung hòa, là xung đột, là nhạy cảm, là vô tâm… Là thể hiện thông minh, là tỏ ra đần độn. Cháu bác bảo: Thế thì để bác trai hút thì cháu được bỏ học í gì ạ.

    Những cái tát của cát. (Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời). Mẹ: Con vẫn uống thuốc đều đấy chứ? Tôi: Im lặng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap