- Ừ, mọi người bị tròng vào cổ những khoen đồng rất to và dưới chân bị xích lại với nhau bằng một sợi dây xích dài nặng trịch. Nhờ Algamish khuyến cáo từ trước nên tôi tiếp tục để dành tiền. Đó là những nô lệ của nhà vua.
Nghe thế, người nông dân rất hài lòng và bởi vì đứa con vẫn chưa cần đến tiền nên anh ta để người vay tiền vay tiếp số tiền đó. - Cái này sẽ được lưu giữ mãi trong hòm chứng cứ của tôi, bởi vì chủ nhân của nó đã qua đời. Phải cải thiện bản tính do dự, trì trệ của bản thân thì chúng ta mới có thể làm giàu được.
Không khí buổi sáng thật mát mẻ. Các bạn đừng nên giễu cợt điều tôi vừa nói vì cho rằng nó quá đơn giản. Bởi vì, theo kinh nghiệm của tôi thì sẽ có nhiều người đến khuyến dụ anh với những ý đ không tốt.
- Ta đã từng biết họ cách đây bốn mươi năm. Một vài tiếng xì xào ngạc nhiên nổi lên và lan dần trong đám thực khách, còn Tarkad bắt đầu chú ý lắng nghe. Điều này quả thật đang chờ đợi ông, nếu như không có ai mua ông ở chợ nô lệ.
- Á! Tarkad đây rồi, tôi đã nhiều lần đi tìm cậu để đòi một đồng và hai hào bạc mà cậu đã mượn tôi trước đây. Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này. Tôi rất tin cậy anh ta, và thường giao cho anh ta những việc quan trọng.
Trong một cuộc ẩu đả, anh ruột của ông đã giết chết người bạn của mình. - Anh quả thật là người bạn tốt của tôi. Mấy năm trước đây, trang trại của họ bị châu chấu phá hoại làm mất sạch mùa màng.
Thế là một phần tư của số tiền kiếm được trong một ngày đi bán bánh sẽ là của ông. Một lát sau, Nomasir chậm rãi kể tiếp: – Tôi là một người thu mua gia súc, chủ yếu là lạc đà và ngựa, nhưng thỉnh thoảng tôi mua cả cừu và dê.
- Chúng ta hãy đến gặp Arkad ngay ngày hôm nay. Do thế, tôi sẽ không cho bất kỳ ai vay tiền nếu tôi không tin tưởng vào khả năng hoàn lại tiền của người đó. – Tôi vừa trông thấy ông bạn già Arkad của chúng ta đi trên chiếc xe ngựa sơn son thiếp vàng và vẫn đưa tay vẫy chào thân thiện những người mà ông quen biết.
- Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép? - Sau khi cho biết mình là một nô lệ, ông Arad Gula nói rằng ông đang lo lắng về cuộc sống tự do sắp tới của mình. Họ nhao nhao bên tai của Tarkad và đẩy anh ngồi xích vào bằng những cái đùi dê béo ngậy đang ăn dở trên tay.
Megiddo đúng là một người bạn khôn ngoan và tốt bụng đối với ông. Vậy bây giờ chúng ta hãy thảo luận đến các công việc kinh doanh, buôn bán xem sao. - Chị của anh là một người đàn bà đảm đang, khéo léo khiến tôi rất nể trọng.