Hơn nữa, Người đã chỉ cho các bà cách làm tăng vẻ đẹp. Mới nghe giọng nói đó, ai không tưởng rằng ông ta mạt sát Hitler. Vậy muốn khỏi bất bình, buồn bực về những lời chỉ trích, ta hãy theo quy tắc số ba này:
Bạn và tôi, ngay trong lúc này đây, chúng ta đứng tại chỗ hai cái vô tận gặp nhau: cái dĩ vãng mênh mông có từ thời khai thiên lập địa và cái tương lai nó bắt đầu từ tiếng cuối cùng mà tôi mới thốt. Anh nói: "Chẳng còn sống bao lâu nữa thì tận hưởng thú đời đi. Một hôm người chủ tiệm tạp hóa kia lại mách tôi rằng đứa con trai bảy tuổi của tôi ăn cắp hai cây viết chì.
Nhưng truyện bà là truyện thiệt chớ không phải tưởng tượng đâu. Little mà xin người khác chỉ trích ta một cách ngay thẳng, có ích, ngõ hầu ta được dịp tu thân. Thôi thế là hết làm việc, phải bở sở.
Ta hãy vui vẽ và sung sướng hưởng nó đi". 000 Mỹ kim nữa để cải tạo một bộ phận thì máy của chúng tôi sẽ hoàn toàn. Tôi sẽ không lười nghĩ nữa.
Đời cô suýt nữa trở nên bất hạnh, nếu cô không được người bảo cách hưởng những cái cô có và dẹp thói ao ước những sự không có. đều đã dạy nhân loai, nhưng trình bày như Dale Carnegie thì hơi có tính cách vị lợi, và tôi nghĩ trong đời cũng có một đôi khi chúng ta cần phải tỏ thái độ một cách cương quyết chứ không thể lúc nào cũng giữ nụ cười trên môi được. Trời đã thưởng công tôi! .
Có thể kiếm cách trốn được không? Không. Ta nên nhớ rằng chỉ một cách để tìm hạnh phúc là đừng mong người khác nhớ ơn mình mà cứ cho phắt người ta đi, để được cái vui đã cho. ) Qui tắc đắc nhân tâm gồm trong câu "kỉ sở bất dục vật thi ư nhân", mà tất cả triết gia thời thượng cổ từ Thích Ca, Khổng Tử, Ki Tô.
Cũng gần vào lúc ông H. Tôi cũng muốn các vị độc giả cuốn này xâm lên ngực câu: "Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm". Thử hỏi tại sao ý muốn "trả đũa" lại có hại cho bạn? Theo tờ tạp chí Life thì ý muốn đó có thể làm sức khoẻ bạn phải vĩnh viễn suy nhược.
Ông chua chát phàn nàn: "Tôi ân hận đã thưởng họ. Một hôm các sĩ quan thấy ông khóc, liền hỏi duyên cớ. Họ kiêu hảnh là "tu mi nam tử", họ có thể chiến đấu một mình được.
Trong một nhà tù, hai người cùng đứng vịn tay vào song sắt; một người chỉ trông thấy một bức tường trơ trụi, còn một người ngửa mặt lên trời, ngắm những vì sao. Frederick Taylor đã chứng tỏ sự kiện đó hồi ông nghiên cứu cách tổ chức công việc trong những nhà máy luyện thép ở Bethlehem. Một phần ba những người bệnh thần kinh có thể tự trị được nếu họ làm theo Margaret, nghĩa là nghĩ tới sự giúp đỡ kẻ khác.
Ông biết không sao tránh được cho nên chỉ có cách để tránh bớt đau khổ là vui lòng nhận lấy hết. Hãy kiếm những nhược điểm mà sửa chữa, đừng cho kẻ thù trách ta được. Chúng ta đã học được bài học này: mệt nhọc thường không do công việc mà di lo lắng, bất mãn và uất hận.