Nó giúp thắp lên một hy vọng mới trong chàng. Hãy nhanh nhanh lên, ngươi không còn nhiều thời gian nữa đâu. ngay dưới chỗ chàng ngồi.
Được rồi, ngươi hãy nói đi, nhưng khẽ thôi. - Đúng như vậy, chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc, đặc biệt lại là một Cây bốn Lá thần kỳ. Chàng tự hỏi không biết nên gặp ai đây.
- Dĩ nhiên là không rồi! Giọng nói nhà ngươi dường như cũng muốn khẳng định điều đó rồi. Năm phút nữa lại trôi qua. - Ta tin rằng có một cây bốn lá sẽ mang lại may mắn vô tận cho những ai sở hữu nó như những gì ông ta nói.
Vì thế Sid quyết định tranh thủ thời gian trời còn sáng để làm luôn vào hôm nay. Đừng tin vào những ai đang cố bán hay truyền nó cho bạn. - Tất nhiên ta biết mi là ai.
Nếu ngươi đánh thức chúng dậy thì đêm nay chúng sẽ không ca hát nữa. Nhưng không chỉ có thế, nó còn tuôn xuống khắp cả mọi nơi trong vương quốc, rơi cả xuống cạnh những hiệp sĩ không chấp nhận thách thức của Merlin. Họ bực bội trách cứ Merlin vì đã đưa ra một thử thách quá khó, hầu như không thể có hy vọng thực hiện nổi.
Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu. Sid nhận ta tầm quan trọng của câu nói: "Đừng cho là mình đã cố gắng rồi, mình vẫn có thể làm được việc gì đó hữu ích nữa". - Bởi vì hắn đã lừa mi.
- Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào? Chàng bắt đầu dùng kiếm phạt hết cây cối và đám cỏ dại mọc um tùm, sau đó chàng hì hục đào hết đất cũ - thứ đất chưa bao giờ được thay đổi - vì cuối cùng phủ lên đó loại đất mới màu mỡ mà chàng vừa tìm được. Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi.
Mười tuổi, tôi đã bắt đầu phải đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đình, đúng ngay cái hồi mà nhà cậu biến mất một cách bí ẩn. Mụ làm bộ quay lưng đi. Và cuộc gặp gỡ này đã không đúng với tinh thần cây chuyện.
Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi. - Tôi không còn biết phải làm gì nữa. Còn nếu Người không muốn nói chuyện bây giờ thì con sẽ quay lại sau ạ.
Chắc là món tiền thừa kế đó lớn lắm phải không? Tôi tìm cậu với niềm tin rằng cậu sẽ truyền nghị lực và niềm tin cho mình. Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa.