ích lợi của nền tảng khép kín chính là quyền kiểm soát. Tôi không thể nói gì, thực sự không thể, tôi đã quá kiệt sức. “Chúng ta vẫn sẽ sử dụng.
Tôi đã đưa cho Woz một nửa số tiền mà tôi nhận được. Jobs nói “Máy tính Lisa quá đắt đỏ. Vào tháng 5 năm 1983, những người đứng đầu của Alps phải thừa nhận rằng họ cần thêm khoảng 18 tháng nữa để đưa phiên bản ổ đĩa giống như của Sony vào sản xuất.
ông gọi cho Sculley và nói rằng ông sẽ tham gia và bảo Sculley cho thêm một phần nhỏ vào cuối buổi họp là mục “báo cáo của chủ tịch”. Trong một cuộc họp đánh giá sản phẩm, ông biết được rằng quy trình sản xuất đang chậm trễ. “Cậu ta cần phải ngồi lại với tôi và chắc chắn rằng cậu ta không hề thích điều đó”.
Apple không ở trong trạng thái có thể thu hút bất kỳ người giỏi nào. “Vì thế Steve đã tới và nói, ‘Này, thỏa thuận này quá phức tạp. “Apple” và “Computer” được đặt cạnh nhau cho thấy sự không liên quan đến nực cười.
Các nghệ sĩ được lợi. Các công ty khác sẽ sao chép những chiếc máy tính bảng này chỉ trong vòng một năm hoặc hơn, ông nói, và Jobs muốn mọi người phải nhớ rằng iPad mới là điều thực sự. ” Nhưng Hertzfeld biết làm sao để đáp lời Jobs.
Điều này sẽ làm ổn định các dữ liệu và cung cấp một lượng ít hơn những chuyển động kích thích của quá trình phát triển hành vi của ông. ” Thật vậy, Sony cung cấp một ví dụ đối nghịch hoàn hảo với Apple. “Amelio đã trả rất nhiều tiền để mua NeXT, và thẳng thắn mà nói, NeXT OS chưa bao giờ được đưa ra dùng thực sự.
Ames vừa thua một trận trước ban quản trị: ông muốn bộ phận AOL trong tập đoàn phải cải tiến dịch vụ tải nhạc mới ra đời của chính mình. Tôi thực sự không cần nhiều sự quan tâm hơn từ phía ông. “Thương hiệu Apple có lớn được bằng Gap không?” ông hỏi.
Cậu ấy vừa dễ mến lại vừa sành về công nghệ”. Vì vậy, người bác sĩ đã dự định giao đứa bé cho một gia đình vợ chòng luật sư. và những nhà điều hành hàng đầu của tờ New York Times', cũng như các nhà điều hành tờ Time, Fortune, và những tờ tạp chí khác của Time Inc.
Nhưng Jobs lại thích điều đó và ông đảm bảo rằng lá cờ sẽ tung bay ngạo nghễ cho đến khi họ hoàn thành dự án Mac. Iger khi ấy vừa trở về từ lễ khai trương Disneyland mới ở Hong Kong, với Eisner, và đó là sự kiện lớn cuối cùng mà ông tham dự trên cương vị là CEO. Tất nhiên, đó chỉ là một câu nói đùa, và rất nhanh chóng, ba chàng thanh niên độc thân, không ai say xỉn chạy xe thẳng đến San Francisco để xem có thể làm cho bữa tiệc độc thân nghèo nàn này thêm chút sắc màu nào không.
“Kể từ khi Nàng Bạch Tuyết và Bảy chú lùn ra đời đến nay, tất cả các studio lớn đều cố gắng xâm nhập thị trường phim hoạt hình, nhưng cũng kể từ đó đến nay, Disney là hãng phim duy nhất cho ra đời những bộ phim hoạt hình trở thành bom tấn,” ông nói với Rose. Người có trách nhiệm thuyết trình khác, Adele Goldberg, lại lo sợ rằng công ty của bà dường như đang sẵn sàng cho đi thứ báu vật quý giá nhất. Niềm hy vọng lớn của Erin vào mùa xuân 2010 là cha sẽ đưa cô tới Lễ trao giải Oscar.