Tiếng hót của các loài chim như chim sơn ca, chim cổ đỏ, chim sẽ cánh vàng, chim nhạn. Chàng chỉ có thể nhét đầy hai túi lớn treo lên yên ngựa, nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đủ giúp chàng bón được một mảnh đất nhỏ phì nhiêu tươi tốt. - Nếu bà cho phép, tôi sẽ đào một đường rãnh bắt nguồn từ hồ.
Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại. Chàng tự hỏi không biết nên gặp ai đây. Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.
Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không. - Ngươi biết là ta chưa tìm được rồi còn gì! Ston, ngươi hãy nói cho ta biết, có phải là trong khu rừng này chưa bao giờ có một cây bốn lá nào mọc lên phải không? Hoặc cũng có thể là nó mọc quanh đây, lẩn khuất trong những tảng đá này? Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới.
Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia. - Xin ngài đừng tức giận! Có phải là ngài nói rằng chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này phải không ạ? Năm phút sau, cơn mưa "may mắn" chấm dứt.
Chỉ cần chặt bớt các nhánh cây nữa là xong rồi. Nó quả thật là một mảnh đất màu mỡ, đất còn rất mới và chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết ngay là rất giàu phân bón. Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút.
Còn sống - còn hy vọng. -Bốn với chẳng ba lá! - Nott nói với giọng chán chường - Ba ngày rồi thật là công cốc, ta tìm mãi mà chẳng thấy đâu. Không cần phải nói thêm gì nữa, ngôn từ thường không cần thiết giữa những ngườibạn tâm giao, tri kỷ.
- Vậy nhà ngươi cứ ở đó mà chờ cái chết. Sao ngươi lại còn có thể trông mong một cây bốn lá nào mọc được trên những hòn đá này nhỉ? Chắc là ngươi mất trí rồi. - Tôi không còn biết phải làm gì nữa.
Vì thế, ông - Hoàng tử của lòng đất - chắc chắn ông biết nó sẽ mọc ở đâu. Cảnh hồ trông tuyệt đẹp. Thế là hiệp sĩ áo trắng phi ngựa thẳng đến mảnh đất nhỏ tươi tốt và sẵn nước của mình.
Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Vì thế Nott lên ngựa đi hỏi thăm tất cả những sinh vật anh gặp trên đường về nơi cư ngụ của thần Gnome. Ngay ngày đầu tiên thần Gnome đã nói với ta là không có cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, và chắc là thế thật.
Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra. Cây bốn lá không mọc ở đây đơn giản là vì nó không thể. Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia.