Chính nhờ điều này ông đã gây một ấn tượng mạnh. Một đấng mày râu nói câu nào là khiến các bà các cô chết mê chết mệt câu ấy. Và tôi không biết nên chọn đề tài nào để nói…
Điều này là lý do khiến Stevenson có tiếng là nhà tri thức. Tôi đánh giá sự cuốn hút và thú vị của một người khách theo bốn tiêu chuẩn. Thậm chí vạch 16 mét 50 chúng tôi cũng không thấy.
Đừng giải thích hoạt động của con chíp điện tử trong cái lò nướng bánh hiện đại như thế nào. Tôi nhấc máy lên và nghe thấy tiếng lách cách nhịp nhàng cùng giọng nói của một chàng trai trẻ: Xin chào anh Larry, câu lạc bộ Rotary đây. Đó là trò chuyện với con mèo, chú chim hay chú cá vàng nhà bạn.
Dù không ngồi vào ghế khách mời trong chương trình của tôi, bạn cũng nên rút kinh nghiệm từ họ. Việc phát biểu ở lễ tang của Bob đối với tôi không chút dễ dàng. Và họ cũng có những cảm xúc như chúng ta, thích hay không thích những điều gì đó như chúng ta vậy thôi.
Những câu hỏi giả định kiểu này thì chẳng bao giờ giới hạn đề tài lẫn số lượng. Họ hiểu bạn đang nói điều gì, họ thấy sự chân thật, tự nhiên của bạn. Nếu đang nói những chuyện thuộc chuyên ngành của mình, cần chắc rằng người đối diện có biết những thuật ngữ chuyên ngành mà bạn đang sử dụng hay không.
Rồi tiếp sau đó là một loạt những âm thanh hỗn loạn. Ông có thể nói huyên thuyên không ngớt từ việc kinh doanh đến những bài hát đang được yêu thích hay về bóng chày. Anh ấy trả lời: Một người tên Boom-Boom Giorno điện thoại cho tôi.
Bất cứ khi nào phải đàm phán việc gì, hãy nhớ đến phong thái cứng cỏi của Herb Cohen, và chắc chắn bạn sẽ thành công hơn nữa nếu tập nói theo ngôn ngữ của Bob Woolf. Jim kể anh đã từng thử nghiệm với một anh chàng đi đâu cũng Khỏe không? kiểu này. Anh bạn you know liệu có giao tiếp hiệu quả không nếu cứ để thói quen bạn biết không lấn áp? Một thói quen nhỏ nhưng đem lại một tác hại có thể không nhỏ chút nào.
Nói chuyện hài hước thuộc về một phong cách riêng của bạn. Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn. Cơn bão tuyết không phải do chúng tôi gây ra.
Tôi luôn thích mời ông trở lại chương trình của tôi. Chúng tôi trò chuyện rất thân mật và vui vẻ về cuộc sống. Trước khi bắt đầu bài nói của mình, hãy điều chỉnh micro cho phù hợp với bạn nhất.
Có thể tôi sẽ không bao giờ được lên sân khấu cầm cái micro thao thao bất tuyệt. Họ chỉ cần tôi có mặt ở đó là đủ. Tội nghiệp Moppo, nó lừng lững bước vào khán phòng, nhìn tấm băng rôn, rồi nghệch mặt ra không hiểu gì…