Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi. Mọi chuyện rối lên như tơ vò!
Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Và mọi việc tệ đến mức tất cả những gì anh muốn chỉ là nhanh chóng hoàn tất một ngày làm việc để có thể về nhà và lăn ra ngủ.
- Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho. Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn. Tớ yêu cầu cô ấy nhắc lại tất cả những gì mà tớ đã nói với cô ta khi giao dự án đó.
Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Đôi lúc anh bị đau cổ hay thấy đầu mình đau buốt, và anh bắt đầu cảm thấy dường như không thể đảm đương nổi công việc hiện tại.
Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Thỉnh thoảng, anh đưa cả gia đình đi ăn tối và dạo phố đến khuya mới về.
Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt. Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này.
Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi! Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!".
Còn ở nhà, mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy những sự thay đổi nơi James. Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.
Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. James hiểu những công việc còn lại mà anh sắp sửa giao cho các nhân viên của mình sẽ khó khăn hơn trước.