Đối với những bà ấy, người ta khuyên mỗi tối nên thảo một chương trình cho ngày mai. Không cần phải học ở Harvard mới tìm thấy chân lý ấy. Bây giờ trễ giờ quá rồi và ta chỉ còn có thể quên phứt nó đi và bắt đầu làm việc khác".
Mà bây giờ chúng đã sắp nhốt tôi vô cái ngục hiểm độc kia! Đến đây, ta hãy ngừng lại và rút bài luân lý thực hành của những trường hợp kể trên. Ông kể cho tôi nghe chuyện sau này: Ít lâu sau khi tụi Lùn chiếm (?) Trân Châu Cảng, chúng ùa vào Thượng Hải.
000 mỹ kim huê hồng và nổi danh là tay bán dạo kiếm được nhiều tiền hạng nhất hồi ấy. Thiệt vậy, nếu nuôi tư tưởng bình tĩnh và can đảm thì chúng ta có thể vui thú ngắm cảnh trong khi ngồi trên quan tài mà đến pháo trường; hoặc trong khi sắp chết đói chết rét, vẫn có thể ca hát vui vẻ vang rân cả trại. Chỉ những điều nào học rồi mà dùng tới thường mới khắc sâu vào óc ta thôi.
Tuy vậy, thu thập hết những sự kiện ở trên trái đất nầy cũng không ích lợi gì cho ta nếu ta không phân tích và giải đoán nó. Thiệt tình tôi muốn làm anh thợ giặt ở Alabana ôm cây đờn "banjo" mà khảy tưng tưng còn hơn làm chủ một công ty xe lửa hoặc một công ty thuốc hút để tới 45 tuổi, sức khỏe bị huỷ hoại đến nỗi tiều tuỵ thân hình. Tôi sắp thành một Frank Norris hoặc Jack London hoặc Thomas Hardy thứ nhì.
Bà kể rằng có cả những sinh viên xuất thân từ trường đại học, đền nói với với bà: "Tôi có bằng cấp X. Tôi xin kể một chuyện lạ lùng vào bật nhất trong lịch sử Hoa Kỳ để bạn thấy rằng năng lực mầu nhiệm của tư tưởng. Người ta nói nhiều về sự quan trọng của thể dục, nhưng chúng ta còn cần luyện tinh thần hơn.
Ta hãy vui vẽ và sung sướng hưởng nó đi". Tại sao? Vì muốn trả lời bốn câu hỏi ấy họ phải thu thập đủ các sự kiện và suy nghĩ kỹ về vấn đề. Bấy giờ chúng tôi hết thảy 88 người ở trong chiếc tiềm thuỷ đĩnh Baya SS.
Tôi thấy nó thiệt là một thanh niên dễ thương, đáng làm kiểu mẫu. Nhưng thú thật cùng bạn, hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào. Ông cầm chiếc đồng hồ lấy 165 mỹ kim và mở trường dạy học, ngay giữa rừng, lấy một gốc cây làm bàn.
Sau, duỗi bắp chân, rồi tuần tự đến những bắp thịt khác trong cơ thể. Phương pháp của họ không tin được. Các vị bác sĩ ngạc nhiên vô cùng.
Tôi dám nói quyết không có số vốn nào bỏ ra mà có thể mang lợi về cho bạn bằng số tiền ấy. "Qui tắc thứ nhì là tấn công trực tiếp cách sống của họ. Laurs, giám đốc khám đường và ông cho tôi biết rằng những trọng phạm kia lúc mới vô khám, bao giờ cũng đầy oán hận và sầu thảm.
Muốn được vậy, phải thông minh và chính cái thiên tư đó phân biệt khôn với kẻ ngốc". Tôi tin chắc nếu cả ngũ quan của tôi mang tật, hoá ra vô dụng nữa thì tôi vẫn có thể sống với tinh thần, vì chúng ta trông bằng tinh thần, sống bằng tinh thần". Ông Bernard Shaw có lý.