Nhưng rút cuộc ông đã đúng. Ông đã đầu tư hơn 5 tỉ đôla - gấp khoảng ba lần doanh thu của công ty khi đó - để phát triển một dòng máy tính mới, mà dòng máy tính này có thể biến những chiếc máy hiện tại của công ty thành đồ cổ. Bị ăn chặn, bị đuổi việc.
Watson đã nói với các nhà quản trị của mình rằng: Đừng bàn luận nhiều về máy móc nữa, hãy nói về khó khăn của doanh nghiệp. Thomas Watson đi một nước cờ đảo lộn lẽ thông thường: Tìm kiếm việc làm cho nhân viên thay vì sa thải họ, như các nhà công nghiệp đã làm sau chiến tranh. Ông dùng những tờ giấy khổ lớn để cả khán phòng nhìn thấy.
Vì sao Gerstner lại đặt tầm nhìn vào mức ưu tiên hạng bét điều mà theo lẽ thông thường người ta sẽ đặt ưu tiên hàng đầu? Đơn giản là ông làm khác. Năm 1935, Watson tuyển dụng 25 sinh viên nữ đã tốt nghiệp trường cao đẳng. Fortune đã gọi đó là canh bạc 5 tỉ đôla ($5 Billion Gamble).
Sức bán giảm đến 50% là con số kỷ lục trong lịch sử của nó. Hành trang mang theo: Niềm cay đắng với những kinh nghiệm quý giá, một bản án treo lơ lửng và 50. Watson lo lắng vì không biết gia sản cả đời có thể nào chuyển vào tay một người mải chơi và chán ngán IBM như Tom? Tình hình thật nguy hiểm khi Tom xác nhận với con gái vào cuối đời rằng ông đã rất sợ hãi nhận lĩnh IBM.
Không biết đây là phòng chức năng gì nhưng nó có tấm rèm được cột lại như là một sân khấu đã được mở màn vậy. Tác giả của bài báo cũng là tác giả cuốn sách gây tranh cãi xuất bản cùng năm cuốn IBM và cuộc tàn sát người Do Thái. Và quy tắc ứng xử đó ôngáp dụng một cách ám ảnh vào trong doanh nghiệp vĩ đại của mình.
000 vào năm 1970 so với Nhiều học giả đã viết rằng, Watson đã xây dựng IBM với khẩu hiệu tư duy. Chuyện gì vậy? Bởi vì IBM đã bị nợ nần chồng chất trong khoảng ba năm đầu của thập niên 1990, cho nên nếu có lời thì nợ vẫn còn như thường.
Maney tìm thấy câu nói đó như thế này: Đây là những đợt xung phong tiến lên của Watson với ý nghĩa của việc kinh doanh là nhân rộng lợi ích đi khắp thế giới. Vì sao IBM rơi vào tình trạng xa rời sứ mệnh như vậy? Hãy xem bác sĩ Gerstner phát hiện ra căn bệnh:
Một lần nữa Gor- don ngạc nhiên. Điều này ảnh hưởng mạnh lên tương lai của ngành máy tính thế giới. Đây là lần đầu tiên ông làm chủ và kết quả là ông chủ này hết sạch cả vốn.
Có thể Watson tự nhắc mình hãy suy nghĩ và suy nghĩ về những việc mình làm. Có lẽ đó là lý do Watson xây dựng các chương trình giáo dục, trường học của IBM từ rất sớm. Cuộc chạm trán với một người đầy danh tiếng như Watson khiến Gordon cảm thấy mắc nghẹn khi mở lời.
Giai thoại này không bao giờ tới tai nhân viên IBM, quá tệ để hàng chục ngàn nhân viên IBM phải tuân theo quy định của cha tôi. Đó là một cách ông phát biểu tầm nhìn dài hạn cho tập đoàn. Và khi đó, người ta khó mà đánh mất phẩm chất của mình.